Anh nghe lời
Đôi mi của
em
a nơi đây vẫn nghe mùi hương đó
ôm
khi bây giờ gặp nhau niềm vui cũng không có..
gắn
xa nhau thì bàn tay này ai nắm..
e vẫn
nhung sâu bên trong tim a nhu gai đâm..
ta đã
ta từng ước tương lai thật xa xăm..
ta từng
ta chỉ cần nhau.. ta không cần nhà ba tấm
e sẽ
a sẽ dạy con trai từng nhịp flow..
a và
gia đình hạnh phúc không ai sánh kịp đâu..
giờ mọi
ta vội chạy theo… những thứ lâu dài khác…
tên
chỉ còn chút kỉ niệm…e cũng chôn vào rác
ta đã
vì với ta…người… luôn là nút thắt..
em
Anh nghe lời
Đôi mi của
Em, xung quanh em luôn có những chiếc bóng
Em quá trẻ để bầu bạn với những đêm dài chiếc bóng
Em, ko chắc chắn về chuyện tương lai
Khi tim Em thậm chí còn chưa từng đau một lần vì thương ai
Bên Em thời gian thật yên bình và chậm rãi
Em đã làm anh tin nỗi đau ko còn kéo
Nhưng hạnh phúc thì không
Anh yêu em đủ để buông bỏ nhưng mà chúc phúc thì không
Anh đã muốn buông bỏ hình ảnh của cố nhân
nhưng
Anh vẫn không thể rủ bỏ, ko thể để nó trôi xa
Điều tuyệt vời mà anh đã đánh mất
Em hãy cứ đứng nơi đó, khi cần hãy cứ gọi tên
Rồi bầu trời sẽ lại màu thiên thanh.
Bóng tối khiến anh không tìm được
Có những tiếng yêu thương thèm được
Nếu biết trước anh không thể dừng lại
Thì anh cũng đã chắng
Anh còn không
Bên nhau hôm đó mình có nắm tay chưa
Nếu chưa cho
Để anh an tâm rời bỏ em, không một chút dây dưa
Anh không biết
Chắc em không đợi, còn chân anh bị bong gân
Đẩy xe
Anh yêu em được hai năm, giờ anh bệnh thì ai thăm ?
Dù cho sâu trong thâm tâm anh nghĩ mình lâu hơn trăm năm
Những thứ
Vì mình cũ kĩ được rồi nhiều vạn dặm xa xăm
Anh đã
Nhưng thực tế, chia tay nhau là bước ngoặc
Để mình
Dù những thứ mình mong đợi không được bên nhau, em ơi.