1. Bàn tay ấy đan trong thổn thức
Giữa bơ vơ chiều đường về nắng tắt
Em muốn ôm anh vào những ngày gió lạnh .
Có yêu thương nào bỗng
Hoá thành ngọn gió lang thang sớm khuya
Để lặng yên theo anh, lặng nhìn lặng thầm yêu .
Đk1:
Làm sao em thôi yếu đuối
Làm sao nước mắt cứ rơi
Nhiều lần mong được thấy
Bước anh về trong tiếng cười .
Ngày bên anh còn như mới
Mà hơi ấm đã cũ rồi
Mùa đông ơi đừng lướt qua trái tim em .
2. (tương tự 1.)
Ngày anh bước đi trong lặng lẽ
Giữa cơn mưa buồn nhạt nhoà ký ức
Em nắm tay anh mà ngỡ là giấc mơ.
Phút bên anh giờ bỗng
Hoá thành truyện cũ thôi không nhắc tên
Để giờ buông tay nhau, nhẹ lòng nhìn anh đi.
Đk2:
Làm sao cho em quên hết
Tình yêu ấy thôi nhói lên
Tình cờ một ngày đi qua
Những ngày mà ta có nhau.
Tại sao em phải bước tiếp
Mà không có anh ở bên
Còn nghe trong vòm lá tiếng anh gọi tên.