Thời gian vẫn
như dòng sông
Làm sao giữ
u buồn nâng
Tình yêu đến thắm trên môi cười
Khi tình đi mắt ai vương
lệ, thu đã qua đông về buồn hắt hiu
lòng ta mãi vẫn vương tơ tình
Em là ai cớ sao vội vàng ôi
luyến lưu thôi đành tình làm ngơ
hoa, như cánh mây trời
Tình yêu hỡi
Trần gian đắm
Thôi
đừng xa
Hãy đưa nhau tới mộng bình