Nắng
Lá
Cứ
Chợt
Chốn trần gian ta lê bước dài qua bao lời danh vẫn gọi
Cứ vờ xem ta như lá khô rơi rơi nhẹ theo cơn gió
Xoáy lòng ta theo dãy cánh vào khi đêm trời mưa đổ suống
Để thấy ta như chợt đã hư vô tình như trong cơn mơ
Muộn màng
Chỉ cần ta yên một phút
Niềm khát
Dừng lại suy nghĩ cho cuộc đời mình bao năm bon chen làm gì
Để rồi xua tay ngọn gió bay ngang vài nhánh hoa
Một chút
Buông