Từng đêm xuống ru
em mỏi mòn
Ngàn xa cách yêu
em vẫn còn
Vì yêu em, nên
anh thi Bách Khoa
Nên
anh xót xa đêm
từng đêm.
Trè với thuốc lắng
nghe tình ca
Đêm khuya vắng tiếng
ai ô vọng xa
Vì AOE nên tim anh nhói
đau
Tim
anh nhói đau phương
trời nào.
Em yêu ơi đừng
chờ ta nhé
Khi hương xuân tuổi
đời đang hé
Mong chi ta ngày
về xa lắm
Sẽ
mỏi mòn chết
trong đợi chờ.
Ta mong em chìm
vào quên lãng
Quên ta đi môt
thằng du đãng
Bao đam mê để
vùi sâu chôn kín
Ôi
hạnh phúc dấu
xưa tuyệt vời.
Ôi hạnh phúc mong
manh xa rồi
Đừng xé nát tim
ta người ơi!
Ta thầm mơ môi
hôn em nồng nàn
Ta
thầm mơ dáng
em dịu dàng.
Có những đêm buồn ngồi
trong ký túc
Cô đơn gục đầu ăn
năn sám hối
Hơn trăm tín chỉ chưa
qua qua nữa
Ôi tháng năm Bách Khoa tháng
năm khổ đau
Có những đêm dài ngồi
trong ký túc
Con sinh ra đời là
trai hay gái
Con đang vui đùa hay
đang trách móc
Ôi tháng năm Bách Khoa tháng
năm biệt giam
Nhớ chiều nào ta bước chung
đôi
Mà giờ
này hai đứa hai
nơi
Một thằng biền biệt gió
sương
Một
thằng vẫn còn nợ
tín chỉ
Cô đơn cô đơn từng
chiều
Nhớ em nhớ người
dấu yêu
Nhớ con
thơ nhỏ bé dại
khờ
Cha bây
giờ còn nằm trong ký
túc
Em yêu
ơi ta còn có chi
Xin em
hãy quay mặt bước
đi
Hãy xem
ta như một giấc mơ
buồn
Trả cho
em khúc tuyệt
tình Bách Khoa