Thương đất quê nghèo nước mặn đồng chua
Thương khói lam chiều tiếng mẹ ầu ơ
Lời ru bay sáo diều, lời thơ say những chiều
Đưa ta vào giấc điệp ngày xanh
Năm tháng thơ dại đất nặn hồn ai
Sông núi chia bồi ngấn lệ nào phai
Tình ta băng biển rộng, tình ta reo suối mộng
Nơi chân trời khắc mộng đời trôi
Những chiều tím dựng, hồn rung gió chan chứa khung trời thơ
Bến nước con đò, tiếng hát câu hò giờ tìm đâu
Sông Ngân xa cách hai đầu, mây trôi lữ khách u sầu
Đếm từng lá rụng trên bàn tay trôi
Con nước vơi đầy để nặng lòng ai
Thương những con đò đứng đợi chiều phai
Ngày xanh qua mất rồi, tình ta nay lỡ rồi
Hai phương trời khắc mộng mà thôi.