Say chữ vinh giàu
sang níu đôi chân mình
Đã tới lúc cau
mày gạt
đi nhận ra đắng cay
Người đừng hoang phí lợi
danh ôm lấy so
bì
Uống
say cạn ly
bày tỏ ra
chữ vì
Vì
ai mà
đau cứ
nói ra cho vơi sầu
Vì sao
bắt thâm tâm phải
lao theo bao
nỗi sầu
Trong tâm trí trắng như vôi
người yêu thương hãy
nhớ
Có anh bên
em chia u
sầu
Người lặng
khóc khi ai vô
tâm cho em nát
cõi lòng
Nhìn người con
gái tôi yêu bao
năm nay đem lòng
ân hận
Xin em khóc
đi khóc
đi để cho nỗi
lòng quên bao dối
trá
Nắm tay
anh đôi ta cùng
nhau bước tiếp được
mà.
(Vì mình
từng phụ bạc
nhau nên nhân
duyên hôm nay đôi ta khắc bao niềm đau
Ở cạnh bên nhau
lâu rồi trái
tim trái tim của em ở đâu?)
Nợ
duyên trầu cau thoáng
chốc tóc xanh phai màu
Đường xa
khuất cơn đau làm
chia đôi hai
mái đầu
Em đâu thấu trái tim tôi
vì yêu ai đắm
đuối
Phía xa mây m
đen che ngang
trời.
Người lặng
khóc khi ai vô
tâm cho em nát
cõi lòng
Nhìn người con
gái tôi yêu bao
năm nay đem lòng
ân hận
Xin em khóc
đi khóc
đi để cho nỗi
lòng quên bao dối
trá
Nắm tay
anh đôi ta cùng
nhau bước tiếp được
mà.
Người lặng
khóc khi duyên trăm
năm nay xơ xác
hy vọng
Một ngàn cơn
sóng dâng lên trong
em mang tên niềm
vô vọng
Xin em khóc
đi khóc
đi để cho cõi
lòng quên bao dối
trá
Giũ hư
vinh nên duyên cùng
anh chúc phúc mời
trà.
Lặng yên hối hận,
thật lòng chẳng muốn giận
Đành phải ôm lấy
em vào
lòng.