Vẽ chiếc mơ theo
hạt mưa rơi.
Gió khẽ buông lơi
bồ công anh
Tin yêu ngày xưa tan tành
trao nhau ngày xanh để dành
Anh mang hạ đi em
còn gì đâu mà
chờ ?
Anh vẫn còn nhớ ngày mình đứng đó bên nhau thật lâu
Em im
lặng sao chẳng nói gì , để hoa kia bay ngang đời nhau
Bức tranh anh
vẽ đã phai tàn sắc , bồ công anh gió cuốn hoa bay
Gió mang
em bay xa tầm mắt , anh vẫn chờ em về nơi đây
Sài Gòn tháng
7 vẫn đó dòng xe tấp nập hối hả dưới những cơn mưa
Em khỏe
không , anh vẫn vậy , còn em chắc đã có ai đón đưa
Chuyện nắng
mưa là việc của trời , hoa mọc lên là chuyện của đất
Còn tương
tư là việc mà gã si tình như anh đành phải mang đi cất
Hạ về trong nắng,trong gió và cả trong mưa em ơi !
Em về bên hắn , nơi đó vui vẻ say sưa quên tôi
Tình yêu giữ lại cho em người từng thương giờ thành xa lạ
Sao em vội vàng bước ngang đời ta để lại mỗi anh và vùng trời hạ
Chuyến tàu cuối cùng mà anh trông ngóng cũng chẳng về sân ga
Nếu yêu là chết trong lòng một ít thì tim anh đã tan ra
Anh giữ lại nắng soi sáng chờ ngày hoa kia quay về nơi đây
Giữa một biển người vội bước qua nhau liệu ai còn giữ câu thề my bae
Anh biết là ai rồi cũng sẽ khác sao mỗi anh vẫn đứng chờ em
Yêu thương đã rẽ lối khác anh chỉ là sao lạc giữa trời đêm
Hoa ơi hoa bay về đâu gửi cho ta nỗi nhớ về nàng
Khoảng tối mà ta chìm sâu liệu có còn thấy được ngày tàn
Tình đầu vụn vỡ ta lỡ mất nhau có chăng là lỡ hẹn duyên
Chỉ mong một ngày em ghé nơi đây tình yêu hãy còn vẹn nguyên
Hoa vẫn là hoa , chẳng bên ta suốt cả cuộc đời
Đường vào tim em đã có người khác còn anh chỉ là vị khách chẳng mời
Còn anh chỉ là vị khách chẳng mời
14 tháng yêu và hai tháng đợi
rồi ta cũng bước qua nhau
Chớp mắt đã là chuyện cũ quay lưng ta thành người xưa
Vẽ chiếc mơ theo
hạt mưa rơi.
Gió khẽ buông lơi
bồ công anh
Tin yêu ngày xưa tan tành
trao nhau ngày xanh để dành
Anh mang hạ đi em
còn gì đâu mà
chờ ?
Vẫn cuộc nói chuyện khi có người nói phải có người nghe
Họ nhìn
anh bằng đôi mắt thù nhưng anh chẳng care cuối đầu cười khẽ
Bức tranh màu
hồng vẫn còn dang dở nhưng lúc gặp em anh lại lười vẽ
Bồ công
anh , mang màu tinh khôi trên đường đời rẻ
Không
mơ anh cũng chẳng tỉnh nhớ em quên cả công việc
Anh chỉ
là vị khách sau cùng đến dự khi đã xong tiệc
Cuộc
đời anh chẳng như họ lắm lem nét mực trên giấy
Gửi
cho em lá thư ngõ hy vọng em đọc bên ấy
Sức sống lụi
tàn khi không có em vì em chiếm quá nhiều phần
Em cứ
nhìn vào trong đó xem em thay đổi khá nhiều lần
Bồ công
anh lơ lửng trong gió làm dịu cho ngày nắng gắt
Bài nhạc
mang tên em trong đó nhưng anh nói đầy vắng tắt
Có đường
nào ở trong tim anh em chưa qua
Anh vẫn thích nghe giai
điệu của bài hát em ưa ca
Cũng có khi chạy đua với
đời ta vô tình cố bước thật nhanh
Để ngày tinh mơ mở
mắt em không còn trước mặt anh , bồ công anh là !
Tin yêu ngày xưa tan tành
trao nhau ngày xanh để dành
Anh mang hạ đi em
còn gì đâu mà
chờ ?
Bồ công anh bay xa rồi!
Mình ta chơi vơi giữa trời
Người về bên ai
ta đứng chờ
ai
Vẽ chiếc mơ theo
hạt mưa rơi.
Gió khẽ buông lơi
bồ công anh
Tin yêu ngày xưa tan tành
trao nhau ngày xanh để dành
Anh mang hạ đi em
còn gì đâu mà
chờ ?