Trên tường cây đàn gỗ chỉ còn bốn dây nhuộm [C/E]cũ màu thời gian
Lâu ngày dây đàn đã hoen màu rỉ chỉ còn [C/E]dáng dây mỏng manh
Khi buồn ông lại lấy cây đàn cũ ôn lại [C/E]những kỷ niệm xưa
Tiếng đàn vẫn đầy ắp tình đồng chí của người
lính già hôm nay.
Ông kể cho cháu nghe về trận Điện
Biên hừng hực hào khí
Ông đàn cho cháu nghe bài: Tình Đồng
Chí”
Đôi tay ông thoăn thoắt trên dây như muốn
níu tương lai trở về với quá khứ
Ánh mắt ấy rực sáng tự hào và giọng
ca ngọt ngào
Run run đôi tay ấy hôm nay vẫn ca
hát say sưa trong hòa bình đất nước
Thanh âm guitar vẫn vang lên giai điệu
cũ “Đồng
đội” !
“
Áo anh rách vai, quần tôi có vài miếng
vá
Miệng cười
buốt giá chân không giày, thương
nhau tay nắm lấy bàn
tay”