Verse 1:
Ngày thứ
Em tôi mặc chiếc áo
Em có mang theo ưu
Để nói anh nghe bao
Rằng em vẫn là thế!
Em không biết
Em tôi mải mê hát
Trong túi mang theo món
Bao thuốc cùng với ấm
Ta cùng nhâm nhi đến hết cuộc
Ngồi đằng
Em và tôi đùa vui mấy
Qua biết bao nhiêu cây
Ta cũng không lo xa
Cho dù cuộc đời có chán thế
Ta đi là đi thế
Đi đến nơi hàng ghế
Rồi vu vơ mấy
ĐK:
Em hát say
Anh có cây
Cứ thế bao
Có già yếu anh cũng không
Vì (Dù) rằng có
Cứ vẫn
Verse 2:
Và cứ
Ta vẫn đùa vui hát
Anh đắp lên thành ngôi
Ta mãi bên nhau đến
Ta ngồi ban công xem mấy con
Và có vài ba đứa
Dù rằng cuộc đời héo
Bia uống mỗi đứa một
Bày thêm ba món cơm rau canh
ĐK:
Em hát say
Anh có cây
Cứ thế bao
Có già yếu anh cũng không
Vì (Dù) rằng có
Cứ vẫn
Outtro:
Cứ thế là
Ta cảm ơn
Thế mà
Giờ mới đôi