Sài Gòn ơi! Sao giờ đây phố vắng không người
Giữa tường câm ghế đá lạnh lùng
Người cùng người sao khó gần nhau.
Sài Gòn ơi! Trong niềm đau đợi trông thấy nhau
Nào biết rằng ai còn ai mất
Tiếng kinh cầu vọng giữa đêm thâu.
Ai đi xa không nhớ về Sài Gòn
Kinh đô hoa lệ còn mãi trong ta
Vui trong câu ca tiếng hát người qua đường
Sài Gòn sẽ rồi đẹp mãi như xưa.
Sài Gòn ơi mơ cũng em sánh bước vai kề
Tiếng cười vui giữa phố đông người
Lòng rộn ràng theo ánh đèn đêm.
Sài Gòn ơi, trong niềm vui ngày ta có nhau
Từng muộn phiền giờ trong quá khứ
Đớn đau nào rồi cũng qua đi.