1. Kìa là rừng
sâu âm u dưới sương trời
khuya
Một đoàn tàu
đi quanh
co giữa đêm trăng
đầy
Lòng tràn niềm
vui đêm nay chúng ta cùng
sum vầy
Bên nhau ta
hát hát
mãi hát quên đường
xa.
Rừng già về
khuya im nghe tiếng ca đoàn
ta
Hoà cùng trời
mây bao
la sáng tươi mơ
màng
Vượt ngàn dặm
xa gian nguy chí trai thề
tung hoành
Ra đi ta
chỉ ước
một ngày mai huy
hoàng.
ĐK:
Ôi, dừng chân đây hỡi
Làn
mây đêm thâu lơ lửng về đâu
Ôi, mây thấu chăng miền Bắc
Giờ đau thương tràn khắp đồng
sâu.
Rừng ơi, trăng sáng
lả lướt muôn nơi
Trăng thắm tô
thêm nhạc thêm
vui
Tình xuân chan
chứa mơ ước xa
xôi
Nhưng biết đâu đời là mộng
thôi.
2. Một hồi còi
vang ngân lên xé tan màn
sương
Lòng người rừng
sâu nôn
nao thức giữa đêm
trường
Nhìn đoàn người
đi mênh mang biết đâu là
bến bờ
Đi xây no
ấm, bác
ái, đi xây tự
do.
Dù đường còn
xa bao la hay qua đồi
cao
Biển rộng rừng
sâu khi
đi thân trai ngại
gì
Rồi một ngày
mai khi non sông say nhạc
thanh bình
Chim xanh đua
hót đón
mừng đoàn ta trở
về.