Từ buổi
Bắc Kạn
Bộ Vũ
Giữ đất
Về trời
Ba Bể
Ai có
Nghe sóng
Đây Pé
Đây Pé
Đại hồng
Hình thành Ba
Một vùng đá phiến chơ
Quanh năm giấc
Hồ trên
Bức tranh sơn
Dòng tính
Tiếng cô gái
Đây dốc
sững. Thác Bạc Bản Vàng dải lụa trên không.
Tung
đã ngàn năm còn đó rêu phong.
Thuyền trôi
Ba Bể kể chuyện ngàn dặm quan san.
Khung
Nhịp chèo lung linh sóng dương gian.
DIỄN ĐỌC
Xưa, Vũ Môn trời rộng chan hòa
Cá Chiên vượt ải phong ba hoá rồng
Sông Năng tích nước xuôi dòng
Chảy về Nam Mẫu bỗng dừng tại đây
Cheo leo Hua Tạng bản Tày
Đá kia ai dựng chất đầy cảnh quan
Đá chồng thạch trận mênh mang
Đầu ghềnh thác đổ âm vang đất trời
Dốc cao ngàn thước chơi vơi
Vỡ tung cột nước tơi bời pha lê
Thác Đầu Đẳng một lời thề
Tuôn trào dòng nước chảy về Tuyên Quang
II.
Nghe hương
Chiều chiều Ba
Mở
Tiêu diêu Pác
Hồ trên
Bức tranh sơn
Dòng tính
Tiếng cô gái
Đây dốc
Thác Bạc Bản Vàng dải lụa trên không.
Tung
đã ngàn năm còn đó rêu phong.
Thuyền trôi
Ba Bể kể chuyện ngàn dặm quan san.
Khung
Nhịp chèo lung linh sóng dương gian.
(DIỄN ĐỌC)
Phja Trạng phong cảnh hữu tình
Bảy nàng tiên nữ đẹp xinh xuống trần
Nô đùa cảnh lạ ngày xuân
Tung tăng múa hát đón mừng nắng mai
Động trần như cảnh thiên thai
Tóc tiên áo lụa buông dài thướt tha
Mải mê đuổi bướm hái hoa
Chiều hôm đã xuống bóng tà phủ sương
Đường lên tiên giới dặm trường
Còn đâu khúc hát nghê thường đài trang
Thôi đành ở lại trần gian
Động Nàng Tiên đó, giữa rừng ngủ say
ENDING.