Làm sao cho t ôi biết lúc nào trăng t àn?
Để tôi n ói tiếng yê u dịu dà g
Dù lời nói muộn màng, đã nhiều lần, chẳ ng nên c âu
Làm sao cho tôi biết lúc n ào dễ dà ng
Để tôi n ói tiếng yê u khẽ kh àng
Dù lời n ói muộn màn g, đã nhiều lần, bối rố i tim tôi
Một l ời nói thật là k hó!
Vừa thoáng qua, mỗi khi em m ỉm cườ i
Hay mơ m àng tôi [Am6/d]ôm mộng dở da ng
Rồi mùa thu, rồi mùa đô ng, rồi mùa xuân cùng trôi đến c uối trời
Tôi ch [Bdim/d]ẳng nói lên thành câu
Làm sao cho tôi biết lúc nào đêm t àn?
Để tôi nó i tiếng yêu bẽ bà ng.
Dù lời nó i muộn màng, đã nhiều lần đốt cháy tim t ôi.