Mỗi đêm vẫn vậy
Vẫn chỉ mình anh với đắng cay
Khoé môi dẫu gượng cười thêm
vài giây mà cảm xúc chẳng tốt hơn vậy
Thật ra người mà em luôn miệng bảo
Yêu nhất thế gian này
Họ chẳng mấy tốt, anh chẳng hiểu, em lại yêu.
Trách sao số phận
Dẫu yêu nhiều vẫn chẳng lớn khôn
Vẫn yêu hết lòng, dù anh cần chỉ
người khoả lấp khoảng trống tâm hồn
Lần gần đây nhất em nói, em
chỉ xem anh giống như bạn
Chợt anh nắm lấy tay em, nói em một câu.
Mình làm người yêu nhé em !
Đừng làm bạn thân của nhau nữa em
Chỉ cần em muốn ở bên
Anh hứa, anh trao tình cảm lâu bền.
Và anh chẳng giỏi nói đâu
Chỉ vì yêu em đã lâu
Nhiều lần anh ở phía sau
Nhìn giọt nước mắt em ưu ầu
Khi nhắc về quá khứ
Hãy để anh, giành tất cả anh có thể
Em chấp nhận nhé… hơoooo