Verse 1
Anh thật tình cờ được biết đến
em một ngày
Nói chuyện bình thường hỏi thăm mấy
câu uh
uh
Có nụ cười đẹp mà trong đôi
mắt sao vậy
Đằng sau vui tươi ấy là
một câu chuyện rất
dài.
Pre-Chorus:
Em giấu kín nó bao
lâu anh đang hỏi đớn đau,
em
Vì em trông mạnh
mẽ hơn anh rất
nhiều
Anh dang dở chẳng ok
đâu nên không dám nói khuyên
em
Người
ngoài họ chỉ thích
nói nhưng không biết
gì.
Mình chuyện trò hỏi
thăm hôm nay xung quanh như thế
nào
Thường chạy con xe thân
quen anh đi vui
chơi ở khắp
nơi
Còn em đang pha
sữa với vừa đóng gói hàng
xong
Nhà hôm nay có
bán mấy món ngon
lắm, ăn gì không.
Chorus:
Hai đứa quen với nhau không kiểu
như đứa con nít đâu
Nên người
ta nói vô nói ra nhưng ở
đây chẳng ai thứ
ba.
Anh muốn đi với em che chở
em bé con của anh
Ăn bữa
cơm ấm êm với nhau quan trọng
hơn bất cứ điều
gì.
Để trẻ thơ đầy đủ tình thương khi lớn
lên
Hiền
hòa như mây chỉ mong gửi trao trái
tim
anh
Bầu
trời trên cao dõi theo mẹ con của
em
Ngọc
ngà bao phen thì vẫn mãi, vẫn
mãi, vẫn
mãi là ngọc
ngà.
Verse 2
Ngày nào em cũng thức
sớm
Nhưng khuya mới chịu
nghỉ ngơi
Bờ
vai em đeo nhiều
thứ trên cuộc
đời.
Ở bên trong mạnh mẽ dù
có dáng người bé con
Không như nhiều thứ người ta vẫn chuyền
tai
Đúng là bẻ
cong sự thật
Pre-Chorus:
Em giấu kín nó bao
lâu anh đang hỏi đớn đau,
em
Vì em trông mạnh
mẽ hơn anh rất
nhiều
Anh dang dở chẳng ok
đâu nên không dám nói khuyên
em
Người
ngoài họ chỉ thích
nói nhưng không biết
gì.
Mình chuyện trò hỏi
thăm hôm nay xung quanh như thế
nào
Thường chạy con xe thân
quen anh đi vui
chơi ở khắp
nơi
Còn em đang pha
sữa với vừa đóng gói hàng
xong
Nhà hôm nay có
bán mấy món ngon
lắm, ăn gì không.
Chorus:
Hai đứa quen với nhau không kiểu
như đứa con nít đâu
Nên người
ta nói vô nói ra nhưng ở
đây chẳng ai thứ
ba
Anh muốn đi với em che chở
em bé con của anh
Ăn bữa
cơm ấm êm với nhau quan trọng
hơn bất cứ điều
gì.
Để trẻ thơ đầy đủ tình thương khi lớn
lên
Hiền
hòa như mây chỉ mong gửi trao trái
tim
anh
Bầu
trời trên cao dõi theo mẹ con của
em
Ngọc
ngà bao phen thì vẫn mãi, vẫn
mãi, vẫn
mãi là ngọc
ngà.