cầm đôi tay, em bé thơ, lòng bỗ ng thấy như bu ồn hơn
n ụ cười em nh ư nắng mai mà t ại sao tôi phải khóc
r ồi nơi đây sẽ mã i ko còn bư ớc chân em đùa v ui
m à em vẫn lu ôn giữ môi cười d ù mai em phải x a
dù em ra đi d ù em xa, nhị p tim luôn còn thao t hức
tình yêu em sẽ thành cơn mưa hòa theo nỗi n hớ
một lần thô i xin một lần thôi
lại được trông em cườ i trong nắng
n ụ cười xinh mang ni ềm hạnh phúc ấm bao nhị p tim