Đêm dần buông từng con phố vẫn u buồn
Riêng mình em vẫn lê đôi chân mỏi mòn
Trên bàn tay mà sao vé số vẫn dày, mời người đời giúp e
Mưa lại rơi, bờ vai áo rách đi về
Hiên nhà ai, ngả lừng thân em mệt nhoài
Đôi lần em thầm khát ước đến mái trường, một ước muốn bình thường
Hỏi cha mẹ em là ai, hỏi gia đình em ở đâu,
Tuổi thơ em không hề biết tiếng ê a của mái trường
Xa lạ 2 chữ tình thương, tuổi thơ em chỉ biết mùi gió sương
Hỏi sao lại sinh thành em, để cho đời em khổ đau
Để em lao thân đường phố, miếng cơm không đủ ấm lòng
Vai gầy đi giữa mùa đông, chẳng ai hay em khóc nơi góc đường