Mưa ngoài hiên cứ thế
, từng hạt rơi
Bên
ô cửa sổ, tôi
nghĩ về.
Những chuyện đã qua rồi
, những người tôi
đã từng yêu.
Bao lâu rồi
, giờ tôi cũng
chẳng nhớ.
Vẫn tự hỏi rằng mình đến
bao giờ lại yêu?
Cô đơn
lâu rồi, có
buồn không?
Bởi vì đã từng dành yêu
thương cho một người nhiều quá.
Thế
nên bây giờ
, một mình vẫn
ổn
thôi
Nhiều người dành
cả cuộc đời đi tìm tình yêu
chân thành.
Vài ba câu
chào, vội vã yêu
nhau.
Nhiều người chẳng
muốn yêu ai vì sợ tổn thương lần
nữa
Chúng
ta, mãi
buồn, vì những điều đã
cũ…
Chẳng ai
muốn chọn mình phải
cô đơn giữa cuộc
đời này và mãi
mãi.
Tôi vẫn
cần một vòng tay
ấm, sẻ chia buồn
vui những ngày mưa
đến.
Tôi vẫn
muốn được người mình
thương ôm lấy vào
lòng chạm
khẽ bờ
môi
Hay đơn
giản, chỉ một câu
nói, là
anh, anh
có cần em
không? “
Verse 2:
Vẫn tự hỏi rằng mình đến
bao giờ lại yêu?
Cô đơn
lâu rồi,
có buồn không?
Bởi vì đã từng dành yêu
thương cho một người nhiều
quá.
Thế
nên bây giờ
, một mình vẫn
ổn
thôi
Nhiều người vẫn
cứ xung quanh, mà sao cũng chẳng
ai thành.
Tình
yêu bây
giờ, chẳng còn mộng
mơ.
Chỉ cần tìm
thấy một người, cho tôi cảm giác thật
bình yên.
Muốn
bình yên,
muốn chở
che.
Chẳng ai
muốn chọn mình phải
cô đơn giữa cuộc
đời này và mãi
mãi.
Tôi vẫn
cần một vòng tay
ấm, sẻ chia buồn
vui những ngày mưa
đến.
Tôi vẫn
muốn được người mình
thương ôm lấy vào
lòng và
vỗ về
tôi
Những ngày
mưa liệu rằng ai
đó
, có nhớ về
tôi?
Chẳng ai
muốn chọn mình phải
cô đơn giữa cuộc
đời này và mãi
mãi.
Tôi vẫn
cần một vòng tay
ấm, sẻ chia buồn
vui những ngày mưa
đến.
Tôi vẫn
muốn được người mình
thương ôm lấy vào
lòng và
vỗ về tôi
Mưa vẫn rơi ở ngoài khung
cửa, còn
tôi thì
vẫn cô
đơn…