Có một cơn
gió nhẹ nhàng
lướt qua trong đêm
buồn
Mùa đông
tới , trời mưa
rơi lạnh
lắm sao chỉ mình
tôi
Rồi bông
tuyết nhẹ nhàng
rơi màu lấp
lánh như pha lê
buồn
Buồn hơn
khi trời đông
đã
về khuya
Có một người
vẫn chờ đợi
mãi ở trong đêm
dài
Ngồi nhìn
lại chẳng còn
ai, rồi lặng
bước trong đêm mùa
đông
Nhặt chiếc
lá vừa bay
qua và chợt
nghĩ đến ai thẫn
thờ
Chắc bây
giờ người ấy
đã
ấm lòng
Mùa đông
tới , se lạnh
rồi , mùa đông
tới ai đã đi
rồi
Nhìn bông
tuyết rơi âm
thầm rồi
vỡ tan
Một mình
bước trong đêm
buồn rồi òa
khóc ở trong vô
vọng
Giờ ai
chắc rất
vui bên người
khác
Mùa đông
đến sẽ rất
lạnh, mùa đông
đến sẽ rất hiu
quạnh
Nhìn nước
mắt rơi trong
lòng anh
đóng băng
Người ấy
chắc đi mãi không
về, để mùa
đông càng thêm tái
tê
Để lòng
anh lạnh hơn mỗi
khi đông
về
Đông vừa sang , em ở đâu ,
thời gian như bóng đêm thật lâu
In thật sâu ai hiểu đâu
chỉ mình anh trong ở màn đêm mới
thấu nỗi
đau
Mưa vẫn rơi nặng nề và
đông cũng sang gần kề,
sao bước chân anh cứ dài
lê thê
Em bước đi thật rồi và
ta mất nhau thật rồi người
ơi