Một mình trên phố nhỏ, quá quen.
Lặng thầm nghĩ đến điều, trước đây đã từng.
Một cơn gió nhẹ, thoáng qua.
Xoá tan nỗi nhớ vô hình, bước trên đường vắng một mình.
Hoàn thành tất cả việc, thảnh thơi
Làm nhẹ một tách trà, phút giây thẩn thờ.
Lòng cảm thấy bơ vơ, ngừng thôi nhớ thôi mơ màng.
Còn đến bao lâu mới không một mình.
Đk:
Lâng lâng bâng khuâng ta nhắm mắt lại tìm,
tìm cảm giác loạn nhịp , làm tỉnh giấc con tim này là ai.
Lênh đênh chênh vênh giữa khoảng khắc ưu tư
chân theo lối về, loay hoay phố chiều, ngày ta đợi mong
Lê thê say mê nơi gió lạc,
nổi nhớ hoá nhạc , cô đơn ghé hẹn thề cho ngày mai.
Hoang mang thênh thang đêm tắt nắng đi.
Dang tay vỗ về, suy tư nghĩ rằng, thôi ta một mình
Rap:
Nắng hạ qua nhanh em rời xa anh
-Đông xuân qua tới mình anh hiu quạnh,
-Chỉ còn ký ức nằm trong tim anh
-Hay là tiềm thức anh còn cất giữ cho những đêm lạnh.
-Trong một chốc,anh lại nhớ,một nỗi nhớ không một hình hài
-Một hình bóng anh đã muốn quên cuốn lấy a trong những đêm dài
-Anh còn ‘Lời Chưa Nói’ như
là Trịnh Thăng Bình mà sao em nỡ lặng thinh
-Thôi ngừng nhớ thôi ngừng mơ,khi nào ta thôi một mình
Ver2 :
ngày mai cũng đến, lả lơi
Chạnh lòng ngang trái, lỡ quen mối tình.
Nhiều chua sót, đầy gian khó, nhiều hờn trách cuộc tình này vội vàng tan vỡ.
Làm sao thoát ra đây, những nối nhớ dày vò đau đớn.
Lòng cảm thấy bơ vơ, ngừng thôi nhớ thôi mơ màng. Và biết khi nào mới thôi một mình
Đk
Lâng lâng bâng khuâng ta nhắm mắt lại tìm,
tìm cảm giác loạn nhịp , làm tỉnh giấc con tim này là ai.
Lênh đênh chênh vênh giữa khoảng khắc ưu tư
chân theo lối về, loay hoay phố chiều, ngày ta đợi mong
Lê thê say mê nơi gió lạc,
nổi nhớ hoá nhạc , cô đơn ghé hẹn thề cho ngày mai.
Hoang mang thênh thang đêm tắt nắng đi.
Dang tay vỗ về, suy tư nghĩ rằng, thôi ta một mình