1. Tiền tuyến đêm nay sương mịt mù trời lạnh lùng
Vọng gác chênh vênh trên sườn đồi ngại cơn gió đông
Hậu phương nơi ấy mẹ thương con lắm không
Dưới chiến hào lũy chông bóng hình con thấy không.
2. Ngày ấy con đi xa mẹ hiền vì đồng bào
Vì nước quên thân nên đành lòng mẹ con nhớ nhau
Đường xa chinh chiến nhiều đêm không biết sao
Thấy nhớ mẹ xiết bao nén lệ thắm tuôn trào.
ĐK:
Trăng lên rồi mẹ ơi
Trong lòng xuôi lắng trăng chìm dưới sương mờ
Hàng cây xanh lắc lư rừng sâu vang súng thưa
Quê hương gian khổ còn đến bao giờ.
3. Tìm gỗ lim sao trong rừng vàng về làm nhà
Nhặt lá đan tranh cho mẹ già ngày che nắng mưa
Từ nơi biên giới niềm vui con ước mơ
Dưới bóng dừa xóm quê thái bình có con về.