Đời cho ta nhiều nỗi oan khiên
Tình cho
ta rắc rối lụy phiền
Thà rong
chơi một đời phiêu
lãng
Thà say
đi còn thấy thú
tiên
Người xa ta người có nhớ không?
Lạnh cô
đơn gối chiếc mặn nồng
Tình yêu
qua chỉ là chăn
chiếu
Tình yêu
đi vì thiếu áo
cơm
Đời đau
thương tình nghĩa đảo
điên
Cạn đam
mê ước mơ vùi
quên
Lòng ta
thôi không còn mơ
mộng
Mộng như
trăng ngày sẽ tàn
trăng
Nhiều đêm
ta chìm giữa hư
không
Tỉnh cơn
say ta ngồi lặng
thinh
Tràn trong
ta một cõi yên
bình
Thôi mơ
mộng thôi xót xa
mình
Ta xin cảm ơn đời,
ta nay cảm ơn
người
Bao giông tố qua
rồi,
ta tìm thấy đường
ta….