Chiều thu xao xác trên đường về
Bàn chân quen lối, lòng quạnh hiu
Đâu đây nghe tiếng, chuông ban chiều
Người đi xa vắng, lối tiêu điều
Nhớ ai ai nhớ đàn cô liêu.
Thời gian thấm thoát đã phai nhòa
Còn đâu mái tóc bồng bềnh vương
Nâng niu ân ái khi thu về
Màu son vẫn thắm trên môi nàng
Nắm tay nghe tiếng tơ thu vàng.
ĐK:
Trao nhau ngàn sau muôn tiếng yêu nồng nàn
Quên bao phiền lo cho tình mãi đắm say
Thu sang đông đến và anh quay trở về
Bên nhau mình đi trên lối êm tình yêu.
Mang thêm bình yên sưởi ấm khi chiều tà
Tay đan bàn tay che chở ngày bão dông
Mai kia sương khói về chân mây cuối trời
Mãi mãi còn nhau trong tiếng Thu vàng rơi.