1. Phải
chi em đừng có
chồng và
anh còn đơn
côi
Thì giờ
đây em đâu
buồn, anh đâu
sầu, đâu lo
lắng, đâu phân
vân
Chiều
qua ru em
ngủ, chiều
nay em theo
chồng
thế hỏi
lòng có buồn
không?—-
DK.
Tiếc thương cũng rồi, đành
thôi ván đóng
thuyền
Còn
đâu ước mơ
gì cũng
thế |
Nhưng lỡ yêu
rồi, em
ơi biết bao giờ
lòng
mới quên được người
xưa, hỡi
em?
Phải
chi em đừng có
chồng và
anh không là riêng
ai
Thì ngày
nay duyên đôi
mình không âm
thầm
không xa
cách, không đau
thương
Lòng
anh không than
thở, lệ
em không chan
nhòa,
những khi
mình đến tìm
nhau