Lặng nhìn không
gian nơi đây lần cuối khi,
Mai anh
phải ra đi về chốn xa,
Nặng một
hành trang trong tim có bao nhiêu tâm
tư lúc này,
Bởi anh còn
giấu yêu thương từ bấy lâu,
Mai không
gặp nhau nữa rồi
Sẽ mãi
mãi em không hề hay biết anh
là,
Người bạn
thân bao năm qua cùng sớt chia,
Bao vui
buồn nhưng anh còn giấu em,
Là một
niềm yêu thương anh giữ cho riêng anh
lâu lắm rồi,
Rồi gặp lại
nhau bao lâu nào biết đâu
Anh không
đành vùi sâu rồi day dứt,
Nhờ
lời ca nương vào gió vi vu tìm
em.
Thì thầm rằng
anh yêu em hơn như thế,
Ngày
qua anh như viên đá kia, vờ
vô
tư nhưng lao đao biết mấy khi
thấy em buồn
Vờ rằng
mình yêu trăng sao và hát ca,
Anh lo
sợ nhìn sâu vào đôi mắt,
Lời
tình chôn sâu lại vỡ ra thành
câu
ĐK:
Tạm biệt người
anh yêu thương anh đi nhé !
Cần
chi yêu thương được đáp trao,
Cần
em vui cho riêng em vui với giấc
mơ em chọn,
Và rồi
ngày mai anh đi về chốn xa,
Nghe
lòng bình yên hay xót xa,
Hạt
mưa kia rơi vô tư sao nỡ làm
cay khóe mi trong màn
đêm.