Tôi viết nên câu chuyện buồn
Không biết nên thôi thẩn thờ vô hình
Tôi là gió miên man nhành cây
Em tựa bóng như đang ngồi đây
Có lẽ tôi nên thôi mơ mộng về chuyện tình không ai biết
Có lẽ tôi nên quay vô phòng rồi nằm trườn thêm mấy tiếng
Cứ thế thôi không mong chờ gì từ chuyện mình
Cứ thế trôi thêm hai giờ rồi nằm nhìn mình
Lặng thinh