Thầm than
thở, ướt
mi lệ
khi quay đầu
Vẫn còn
nhớ những
đau khổ
người mang
Cạn chén
đắng mới
hay nỗi chia
ly không đành
Thầm than
thở, nhớ
thương ai
vùi chôn
Mệt từ tâm
thức, yêu thương thả
trôi theo dòng sông
Cố gắng bên
nhau, vẫn chẳng thể Thiên ý
không tuân theo
Hoài niệm năm
ấy, thoáng chốc đã
trôi qua thật mau
Mỏi mắt trông
mong từng ngày qua, là ta u
mê
Nàng từng yêu
ai, để
vết thương mãi chẳng
dứt
Hoài niệm bi
ái, nỗi
nhớ như càu xé
nát tim này
Người bước mỗi
hướng , để
mỗi đêm về lệ
ướt hai hàng
Vẫn còn
tiếc nuối, bóng cố
nhân không thể
nào quên
Nàng từng yêu
ai, để
vết thương mãi chẳng
dứt
Tình sầu năm
tháng, mỗi
kẻ phương trời xa
đến ngút ngàn
Nguyệt cũng héo
úa, chẳng
nói ra được những
nỗi ưu phiền
Chân tình
bất hối, tiếc cho
ta không thể
thành đôi
———————
只叹她 回眸 秋水 被隐去
zhī tàn
tā huí
móu qiū
shuǐ bèi yǐn qù
只忆她 点破 去日苦多
zhī yì
tā diǎn
pò qù
rì kǔ duō
借三两 苦酒 方知 离不可
jiè sān
liǎng kǔ
jiǔ fāng
zhī lí bù kě
只叹她 将思念 摇落
zhī tàn
tā jiāng
sī niàn yáo
luò
心多憔悴 爱付与东流的水
xīn duō qiáo
cuì ài fù yǔ
dōng liú dí shuǐ
舍命奉陪 抵不过 天公不作美
shè mìng fèng
péi dǐ bù guò tiān gōng
bù zuò měi
往事回味 不过是弹指一挥
wǎng shì huí
wèi bù guò shì
dàn zhǐ yī huī
日复日望穿秋水 恕我愚昧
rì fù rì
wàng chuān qiū shuǐ shù wǒ yú
mèi
你爱着谁 心徒留几道伤
nǐ ài zhuó
shuí xīn
tú liú jī dào
shāng
我锁著眉 最是 相思断人肠
wǒ suǒ zhù
méi zuì
shì xiāng sī
duàn rén cháng
劳燕分飞 寂寥的夜里泪两行
láo yàn fēn
fēi jì
liáo dí yè lǐ
lèi liǎng xíng
烛短遗憾 长故人 自难忘
zhú duǎn
yí hàn cháng
gù rén zì
nán wàng
你爱着谁 心徒留几道伤
nǐ ài zhuó
shuí xīn
tú liú jī dào
shāng
爱多可悲 恨彼此天涯各一方
ài duō kě
bēi hèn
bǐ cǐ tiān yá
gè yī fāng
冷月空对 满腹愁无处话凄凉
lěng yuè kōng
duì mǎn
fù chóu wú chǔ
huà qī liáng
我爱不悔 可孤影 难成双
wǒ ài
bù huǐ kě
gū yǐng nán
chéng shuāng
— Version Châu Dương —
Lệ vương
đẫm khóe
mi, bước
đi không quay đầu
Còn vương
vấn thêm
chi khúc tình
si
Một đời
chẳng nghĩ
suy, đớn
đau kia vô vàn
Thời gian
hóa cánh
hoa đã vội
tan
Tình tựa mây
bay, tan trong gió
sương ai nào hay
Rót nhớ thương
này gửi vào đêm ta uống
đi cho say
Tình vụt qua
tay, tâm tư nhớ
thương xưa còn đây
Yêu dấu nơi
này chẳng còn chi để ta mong
ngóng
Chàng tựa như
gió, gió
mãi bay về phương
xa
Mộng đẹp cứ
ngỡ tay
nắm tay về nơi
cuối con đường
Chợt phút thức
giấc, bỗng
thấy quanh ta lẻ
loi vô thường
Duyên nợ
này có
kiếp sau ta xin chẳng
mang
Chàng tựa như
gió, gió
mãi bay về phương
xa
Mộng đẹp cứ
ngỡ tay
nắm tay về nơi
cuối con đường
Một phút oán
thán, khóc
nỗi tơ duyên trần
gian phũ phàng
Nguyện một
lòng xa nhân thế
nhân đi tìm bình
an.
— Version Tiểu Muội Màn Thầu —
Verse1
Người từng bên
ta xa rồi bao nhiêu ái
tình theo dòng trôi
Vốn biết đau
lòng mà sao ta ôi sớm
chiều bồi hồi
Hoài niệm khi
xưa qua vội xuân thu cứ
vậy theo vần thôi
Tháng nhớ năm
chờ tự trách ta một thân u
tối
Chous
Chàng từng yêu
ai những
vết thương lòng năm
ấy
Chàng từng yêu
ai mỗi
tối mong chàng ta
khẽ chau mày
Ngày tháng trống
vắng nắng
tắt riêng ta lệ
rơi hao gầy
Tư tình
cùng với cố
nhân sao quên được
đây
Chàng từng yêu
ai những
vết thương lòng năm
ấy
Chàng từng yêu
ai mỗi
tối ân hận xa
cách đêm ngày
Ngày tháng trống
vắng cứ
ngắm trăng u sầu
nơi hoang lạnh
Yêu mà
chẳng thể sánh
đôi riêng ta đêm
tàn canh
Verse2
Người từng bên
ta xa rồi bao nhiêu ái
tình theo dòng trôi
Vốn biết đau
lòng mà sao ta ôi sớm
chiều bồi hồi
Hoài niệm khi
xưa qua vội xuân thu cứ
vậy theo vần thôi
Tháng nhớ năm
chờ tự trách ta một thân u
tối
Chous
Chàng từng yêu
ai những
vết thương lòng năm
ấy
Chàng từng yêu
ai mỗi
tối mong chàng ta
khẽ chau mày
Ngày tháng trống
vắng nắng
tắt riêng ta lệ
rơi hao gầy
Tư tình
cùng với cố
nhân sao quên được
đây
Chàng từng yêu
ai những
vết thương lòng năm
ấy
Chàng từng yêu
ai mỗi
tối ân hận xa
cách đêm ngày
Ngày tháng trống
vắng cứ
ngắm trăng u sầu
nơi hoang lạnh
Yêu mà
chẳng thể sánh
đôi riêng ta đêm
tàn canh
Chàng từng yêu
ai những
vết thương lòng năm
ấy
Chàng từng yêu
ai mỗi
tối ân hận xa
cách đêm ngày
Ngày tháng trống
vắng cứ
ngắm trăng u sầu
nơi hoang lạnh
Yêu mà
chẳng thể sánh
đôi riêng ta đêm
tàn canh